Search
Thứ Sáu 22 Tháng Mười Một 2024
  • :
  • :

Anh ơi trà sữa là trà đổ vào sữa hay sữa đổ vào trà?

1 Star2 Stars3 Stars4 Stars5 Stars (1 votes, average: 5,00 out of 5)
Loading...
Chia sẻ:

Hà Nội trời mưa buồn trái tim hiu quạnh của người IT, kí ức ùa về qua khe cửa hẹp giữa văn phòng bừng nắng, tôi và cốc trà sữa mắt cười.

Tôi là một chàng trai mang trong mình nhiều hoài bão lớn lao, sinh ra trong một gia đình bình thường như bao gia đình khác. Cuộc sống của tôi diễn ra một cách êm đềm, sóng lặng cho tới khi tôi lên đại học. Cuộc đời tôi bước sang một trang mới, một cuộc sống mới đang chờ tôi. Háo hức và phấn khích là hai tâm trạng của tôi ngày đó. Nhưng nào tôi đâu có biết mình sẽ phải sống giữa thủ đô Hà Nội chật hẹp, cả lòng người cũng chật.

artworks-000043334779-v4s17y-t500x500

Cuộc sống không giống như cuộc đời

Trà sữa cuộc đời

Câu chuyện của tôi bắt đầu vào những ngày hè oi bức, sau những ngày tháng học tập vất vả trên trường đại học. Tôi quyết đinh thử thách bản thân ở một công việc mới, một ngành làm việc khác xa với chuyên ngành mà tôi đang theo học. Bắt đầu với con số không tròn trĩnh, tôi đã đánh cược vào bản thân mình, một ván bài có lẽ sẽ theo tôi và ảnh hưởng đến cả cuộc đời tôi sau này.

Những ngày Hà Nội nắng nóng lịch sử, mình tôi trong căn phòng nhỏ cảm tưởng như đang ở giữa chảo lửa Mỹ Đình. Tôi tự nhủ với lòng mình, phải thoát khỏi đây thôi. Lướt tin tức mạng một lúc tôi tìm đến một quán trà sữa với cái tiêu đề: Trà sữa có thể thiếu nhưng điều hòa thì không. Với tôi vào thời điểm đó không gì quan trọng bằng cái điều hòa.

Trà sữa mắt cười

Nhấm nháp một hương vị lạ, hạt dẻ thêm trân trâu đen hai phần ba đường, một phần hai đá, cầm con chuột nho nhỏ làm việc bên chiếc laptop đã cũ… Bỗng chốc tôi cảm thấy yêu đời đến lạ giữa không gian vắng lặng mát mẻ những câu thơ như muốn tuôn ra. Chợt tôi đưa mắt nhìn từ tầng hai xuống lòng đường, nhìn dòng người lướt qua vì nắng tôi nhìn thấy một đôi mắt cười dừng lại trước quán trà sữa. Không hiểu sao tim tôi khựng lại khi nhìn thấy đôi mắt đó, có một dự cảm chẳng lành sắp diễn ra.

Hôm đó, quán trà sữa có một chương trình rút thăm trúng thưởng và những điều tôi dự cảm đã thành hiện thực, hai hóa đơn của tôi và cô gái mắt cười có đuôi trùng nhau. Cả hai sẽ được phần quà giảm giá 50% trong vòng 1 tháng nếu đi cùng nhau trong trường hợp checkin Facebook, chụp chung tấm hình để ảnh fanpage. Và điều gì diễn ra thì mọi người cũng biết rồi đó, chúng tôi có những cái cớ hợp lý và logic nên không có gì bất ngờ chúng tôi quen nhau, hẹn nhau cùng đi trà sữa, cùng làm việc tại đó. Nhưng lúc đó tôi chỉ vui mừng vì có thêm một cô bạn mới, xinh xắn đáng yêu và đặc biệt có đôi mắt cười…

Đến ngày thứ 7 cuối cùng của tháng chúng tôi vẫn giữ cái hẹn cuối cùng, tôi có chút băn khoăn và hồi hộp như ngày đầu gặp nhau, hôm đó vẫn như mọi khi với cốc trà sữa quen thuộc tôi dựa vào chiếc ghế êm ái và thưởng thức hương vị tuyệt vời, dường như tôi nghiện trà sữa rồi. Không tôi nghiện cô ấy! Đó là một căn bệnh thông thường mà thôi.

072631_t2mh

Ly trà sữa quen thuộc

Trà sữa giông tố

Đúng 2 giờ chiều cô ấy bước vào quán trà sữa, hồi chuông ngân lên báo hiệu. Tôi chợt bừng tỉnh khi bị chìm vào bản nhạc Kiss the rain, nhìn cô ấy cười mà tim tôi xao xuyến. Cô ấy đến bên và ngồi cạnh tôi như quãng thời gian một tháng qua lặp đi lặp lại, hôm nay là buổi trà sữa cuối cùng còn khuyến mại. Chúng tôi quyết định nói chuyện về dự định tương lai sắp tới, tim tôi bỗng nghẹn lại khi biết rằng cô ấy sẽ đi du học ở nơi mà tôi hằng mong ước – Paris tráng lệ và hào hoa. Bỗng chốc giông tố ở đâu vây kín cả một vùng trời, mặc cho cô ấy đang nói gì tôi cũng không quan tâm, bởi lúc này tôi chỉ nhìn vào đôi mắt cười đó, nhìn nụ hoa đó hấp háy vui tươi khi nói về cuộc sống sắp tới.

Nghe cô ấy nói về dự định đó, tôi cũng chùn thực sự, Liệu? Liệu? Liệu? Duyên phận của mình đến nhưng mình có thể nắm hay không? Phải chăng mình đã bị trúng gió ở trong tim. Mình nên vui vẻ chúc cô ấy may mắn chứ không nên buồn rầu tiếc nuối… Cô ấy bay đi đến một chân trời mới, với tòa nhà lộng lẫy, văn hóa văn minh hiện đại, nơi có những cốc trà sữa tuyệt vời hơn. Trong một giây nào đó tôi cảm thấy đắng lòng…

artworks-000062940766-skckee-t500x500

Nơi khoảng trời nhỏ bẻ của tôi dần nhạt nhòa

Hai năm trôi qua thật nhanh, không có một tia hi vọng nào lóe lên với cuộc sống của tôi, nhưng như một thói quen khó từ bỏ, hằng ngày cứ đến 2 giờ chiều tôi lại xách balo cùng chiếc xe cub cà tàng đến quán trà sữa làm việc. Hôm nay, trời quang mây tạnh, ánh sáng hắt từ ô cửa sổ chiếu thẳng vào cốc trà sữa long lanh. Tôi giật mình nghe tiếng chuông reo rồi cũng tự nhủ, chắc là khách bình thường, rồi bỗng chốc tôi nghe một giọng nói quen thuộc phía sau:

Anh ơi trà sữa là trà đổ vào sữa hay sữa đổ vào trà!

Nguồn Dược Sĩ Dũng KG

DMCA.com Protection Status