Câu chuyện cảm động của chàng Dược sĩ đã giúp cô gái ung thư kéo dài sự sống bằng tình yêu chân thành, dù không thể ở bên nhau nhưng câu chuyện đã khiến nhiều người có niềm tin vào cuộc sống và tình yêu chân chính.
- Những tố chất làm nên người Dược sĩ giỏi
- Những thứ phải đánh đổi khi lựa chọn theo đuổi ngành Dược sĩ
- Những chàng Dược sĩ “chân ngắn” mới là người chồng lý tưởng của chị em!
Nhờ có Huy mà tính mạng của cô được kéo dài thêm
Dung và Huy đến với nhau bằng sự đồng cảm và cũng là do duyên số. Những tình cảm chân thực, tình tiết nhẹ nhàng và sâu lắng khiến nhiều người nghe cảm động. Cuộc sống thật không công bằng với cô gái trẻ tên Dung khi để cô phải mắc căn bệnh ung thư ở tuổi 21 – Cái tuổi chưa một lần biết yêu, cái tuổi còn cả ước mơ qua Nhật làm việc sau khi tốt nghiệp Cao đẳng Điều dưỡng ở Trường Cao đẳng Y Dược Pasteur, nhưng thương thay tử thần có thể đến và đưa cô đi bất cứ lúc nào.
Rồi ông trời cũng rủ lòng thương khi cho cô được gặp Huy – Chàng Dược sĩ 25 tuổi vừa tốt nghiệp Văn bằng 2 ngành Dược và làm chủ tại một quầy thuốc. Cuộc gặp gỡ định mệnh khi quầy thuốc mà Dung mua mọi hôm đóng cửa, cô phải đi bộ qua nhà thuốc ở con phố bên cạnh – nơi Huy làm việc. Lần đầu gặp chàng Dược sĩ trong bộ áo Blouse trắng tinh khôi, nụ cười như tia nắng ấm giữa tiết trời mùa đông 17, 18 độ và ngay từ giây phút đó có lẽ tim cô đang dần hé mở để đón chờ “người ấy”.
Kể từ đó, cứ hai hoặc thậm chí ba lần một tuần, Dung lại tới hiệu thuốc của Huy. Những ngày đầu đến hiệu thuốc là những cuộc trao đổi mua bán bình thường giữa thầy thuốc và bệnh nhân, nhưng lâu dần những ngày đó là những buổi chia sẻ, tâm sự của đôi bạn trẻ. Huy đồng cảm và xót thương cho số phận của cô sinh viên Cao đẳng Điều dưỡng, nhưng chính suy nghĩ tích cực và tinh thần luôn lạc quan đã khiến Huy cảm phục và hai người yêu nhau từ lúc nào không hay. Lời tỏ tình của Huy vào mùa đông năm ấy, như niềm tin, ánh nắng hi vọng để cô tiếp tục sống, chống chọi lại căn bệnh ung thư và mơ về tương lai tốt đẹp với Huy.
Câu chuyện tình của chàng Dược sĩ điển trai và cô gái ung thư không phải là những chuỗi ngày cùng nhau đi du lịch, nơi hẹn hò chẳng phải những nhà hàng sang trọng, những món quà chẳng phải quần áo, đồ hiệu. Tình yêu, kỉ niệm của họ là những ngày trong bệnh viện cùng nhau vượt cơn đau mà căn bệnh hiểm nghèo đang dày vò cô, có chăng những kỉ niệm đẹp nhất là những buổi chiều 2 người lai nhau trên chiếc xe đạp Thống Nhất, thỉnh thoảng Huy cũng sẽ làm vài việc lãng mạn, hái hoa dại ven đường, cài lên tóc người yêu; những khi cơn đau đến bất chợt, anh sẽ ôm cô vào lòng, nói những lời an ủi để xoa dịu cơn đau…
Huy nói với Dung, sự tồn tại của cô là lẽ sống đời anh. Hàng ngày đều đặn, sáng anh làm việc ở quầy thuốc, tối anh lại đưa người yêu đi chơi, thuốc giảm đau luôn sẵn trong người, từ khi nào anh đã trở thành người thầy thuốc của riêng cô, người bạn đời, nguồn động lực để cô tiếp tục cố gắng duy trì sự sống.
Thấm thoát thời gian qua đi, cô không ngờ mình có thể sống với căn bệnh ung thư thêm 1 năm khi trước đó kết quả trả về báo cô chỉ sống được tối đa 6 tháng. Khi hai người đi chơi Noel cùng nhau, cô ngồi sau ôm đằng sau lưng Huy nói: “10 ngày nữa là kỉ niệm tròn 1 năm chúng ta yêu nhau, em nghĩ mình đã qua được 1 năm thì căn bệnh ung thư này cũng sẽ tiến triển và khỏi được thôi, anh là cứu tinh đời em rồi”. Huy hỏi: “Em trả ơn anh thế nào đây, khi đó em muốn sang Nhật không?”. “Đương nhiên là có rồi, chúng ta sẽ du lịch đến 30 nơi trên thế giới rồi sẽ cưới nhau”.
Tuyển sinh Cao đẳng Y Dược Pasteur năm 2017
Anh từng hỏi cô có đồng ý sống bên anh cả đời không và lần nào cô cũng gật đầu và ấm áp nói: Chỉ cần có anh bên cạnh là em có thể vượt qua tất cả, anh không thấy 1 năm qua vì có anh mà em mới có thể chống chọi lại căn bệnh hay sao. Cô nói sẽ đi cùng Huy đến cuối đời, nhưng tử thần đã chọn cô. Nửa đêm hôm đó trước ngày kỉ niệm 365 ngày yêu nhau, cô ho ra máu liên tục và cố chút những hơi thở cuối cùng, bàn tay yếu ớt lấy máu ghi trên nền nhà dòng chữ: “Em yêu anh – Chàng Dược sĩ đời em”. Người ta nói, khi tìm thấy thi thể của cô, trên miệng cô nở một nụ cười nhẹ. Cô ra đi, nhưng tình yêu chung thủy và không hề ích kỷ mà cô dành cho anh sẽ luôn tồn tại. Có lẽ 1 năm qua cô được yêu, được sống với tuổi trẻ, được hiểu ra trên đời vẫn còn tình yêu chân thành như vậy cô không còn phải hối tiếc gì.
Ngày nói lời tạm biệt trước mộ Dung, trời mưa tuyết. Huy mặc một áo Blouse trắng, đó là trang phục mà Dung thích nhất “Em yêu anh lần đầu trong bộ áo trắng, anh tiễn em cũng trong bộ quần áo màu trắng”. Hình ảnh cuối cùng trong câu chuyện là một mình Huy ở trên núi tuyết phủ trắng xóa, anh khóc trước mộ của Dung, cả núi trời một màu trắng xóa, không gian trống trải chỉ nghe thấy tiếng khóc của anh.
Hai người đã ở bên nhau bước qua quãng thời gian 1 năm, dù không dài nhưng đối với một cô gái ung thư tìm được tình yêu trong những năm tháng cuối đời đó là niềm hạnh phúc nhất. Câu chuyện cảm động này được chia sẻ như một tia nắng ấm giữa mùa đông lạnh giá, giúp con người ta tin tưởng người yêu hơn, vào thứ tình cảm thiêng liêng mà người ta gọi là tình yêu đích thực.